cUnkOn Member Bạn Và Tôi
Tổng số bài gửi : 56 Join date : 12/09/2009
| Tiêu đề: Sống thử: hảy cứ là chính mình các bạn ạ!!! Tue Oct 20, 2009 9:21 pm | |
| Sống thử. Mình chỉ muốn kể câu chuyện của chính mình. Về cuộc sống mình đang đang sống. Những nỗi buồn, những niềm vui.--------------------------------
Em và anh biết nhau từ hơn 1 năm trước. Lần đầu gặp gỡ không một ai có ấn tượng gì với người đối diện. Cũng chỉ vài câu xã giao. Lúc đó em đang có người yêu và anh cũng thế. Hai đứa chỉ có một điểm chung, bỏ quê lên thành phố kiếm việc làm.
Hơn một tháng sau thì người yêu em ở quê, viết thư chia tay. Anh ấy không thể chờ đợi người đi xa. Em buồn. Vào một ngày cuối tuần em tham gia một bữa tiệc nhỏ có anh, em cũng không để ý.
Em đã nhảy như một đứa điên để quên đi những nỗi buồn trong thời gian cô đơn.
Anh đã để ý đến em. Còn em thì không. Em còn học nhảy salsa từ bạn anh, mà không nhìn anh lấy một lần. Dù anh nhảy Salsa rất đẹp. Chuyện ngày ấy cũng chỉ có thế.
Sau đó, em rơi vào vòng tay một anh chàng kém em 3 tuổi đến làm việc ở cơ quan em. Nói rơi vào bởi vì em muốn rơi vào cái gì đó cho quên nỗi cô đơn và buồn vì người yêu bỏ. Em và cái anh chàng đó có đi nhà nghỉ vài lần. Nhưng anh ta không yêu em, và em, em cũng không yêu anh ta. Em biết, anh ta biết nên chuyện đó rất tệ. Bởi vì không phải tình cảm mà chỉ là sex.
Cùng thời gian đó em bắt đầu nói chuyện với anh. Chỉ là những câu chuyện xã giao. Anh đến rủ bạn em đi đánh cầu lông, rồi mọi người rủ em đi cùng. Em nhận ra hình như anh thích em. Với em mà nói, lúc đó em không thích anh lắm, có thể nói là thờ ơ. Chỉ là không có việc gì làm thì đi đánh cầu lông cũng là một sự giải trí, lại có đứa nhìn mình đăm đắm thì cũng vui, thế thôi.
Nhân dịp mấy ngày lễ, em dủ anh và bạn anh đi lang thang Miền Tây. Em rủ vì em không dám đi một mình. Và lại đi đông đông cũng vui. Bạn anh chắc vì anh mà bảo bận, thế nên em và anh đi một mình.
Ngày thứ 2 trong chuyến du lịch, anh ngỏ lời yêu em. Em thì thẳng thắn trả lời: em không yêu anh. Em không tin vào tình yêu, và em không tin vào em, nên em không tin anh và không yêu anh. Anh không nói gì, vẫn yên lặng đi bên em. Đồng ý với tất cả ý kiến của em. Nhưng luôn miệng năn nỉ, hôn anh một cái đi.
Đến ngày thứ 4 thì em đã hôn anh. Rồi chuyện gì đến khắc đến. Ngày thứ 5 em trở về Thành phố, còn anh do phải đi công tác nên anh không về ngay. Em có hơn 10 ngày suy nghĩ về những việc đã xảy ra. Em biết hình như em thích anh. kỷ niệm của ngày cuối cùng hai đứa ngồi bên bờ sông buôn lê. Cách anh kể chuyện làm em cười chảy nước mắt. Em đã thấy hạnh phúc. Hạnh phúc thật chứ không phải chỉ là cảm giác đỡ trống trải. Nhưng em sợ. Em sợ em yêu anh thật, rồi một ngày anh sẽ bỏ em ra đi. Em sẽ lại bị bỏ rơi, và em, em rất hiểu cảm giác bị bỏ rơi. Không hề dễ chịu, rất khó để lại có thể sống bình thường.
Trước ngày anh về 1 ngày, em viết một lá thư dài. Đại loại nội dung là những gì mình đã có chỉ là sai lầm. Em đã vui vì được lang thang với anh, có thể mình đã bị nhầm lẫn. Không phải là tình cảm, chỉ là ảo tưởng mà thôi. Mong anh quên em.
Anh gửi lại 2 lá thư, bảo tim anh đang bị vỡ. Mong em đừng phũ phàng với anh như thế. Nhưng lòng em đã quyết, em vẫn nói lời chia tay lần nữa. Anh tức giận và bảo em. Ok, đừng nhìn mặt anh nữa, quên anh đi, đó là cách tốt nhất cho cả hai người.
Em không thanh thản.
Ngày anh về, buổi tối em sang nhà anh chơi. Anh biết em sẽ đến hay sao ấy, nên anh bỏ đi. Bạn anh gọi điện, anh từ chối gặp em. Em đã rất buồn. Rất rất buồn...
Ngày hôm sau, không báo trước em lại sang thăm anh. Anh quá bất ngờ và bối rối. Anh hỏi em: sao em lại chia tay. Em vẫn trả lời anh là em không thể yêu anh vì em sợ. Anh lại hỏi: sao em đến đây? Em nhớ anh và em muốn ôm anh. Thế thôi. Rồi hai đứa mình chính thức yêu nhau.
Thời gian yêu nhau thật là hạnh phúc. Mình có thể nói chuyện với nhau hàng tiếng, rất hợp. Thi thoảng em cũng làm anh giận, nhưng lần như thế em thấy lo lắng. Anh mà giận thì thật khó để làm anh vui vẻ, rất khó. Không như em, khi em giận, anh chỉ cần pha trò là em cười tít mắt, hết giận anh ngay.
Mình yêu nhau được vài tháng, chính xác là được 4 tháng thì anh bảo em về ở với anh.
Em cũng vui lắm, với đề nghị về ở chung. Em không giầu, đi làm lương 5tr, nhưng em thường trả 1tr vừa tiền thuê phòng và thuê 1 chị đến giặt giũ nấu nướng, dọn dẹp cho em. Anh bảo, về ở với anh, em không phải trả tiền nhà, không phải trả tiền ăn, anh sẽ nấu nướng em ăn. Em vẫn thuê chị kia, nhưng chỉ giặt quần áo thôi. Thế là em tiết kiệm được chút tiền gửi về quê.
Em thường nói, em không muốn lấy chồng. Nhưng em muốn sống với anh đến cuối đời. Nghe buồn cười không? em cũng không hiểu vì sao mình lại suy nghĩ thế. Còn anh cũng không thích lấy vợ. Anh thậm chí không thích con cái, anh thích nuôi chó hay mèo hơn là nuôi trẻ con.
Em cũng không hiểu chuyện của bọn mình là thế nào? Sống với nhau như thế nhưng chẳng thấy tương lai đâu. Em muốn về quê em, mua căn nhà nhỏ. Anh cũng thế, anh muốn về quê anh, mua cái nhà và sống đến cuối đời. Cả hai đứa mình không muốn sống ở thành phố, ồn ào, khói bụi, lại không thân thiện tình cảm như ở quê mình. Lại không gần gia đình nữa. Thế thì chuyện mình sẽ đi đến đâu?
Từ ngày em về ở chung với anh, mình bắt đầu có những trục trặc. Hay giận dỗi hơn, em hay buồn hơn.
Thấy đời mình là những quán không, bàn im hơi bên ghế ngồi.......
|
|
Admin Administrator
Tổng số bài gửi : 205 Join date : 12/09/2009 Age : 34 Đến từ : Tung Tâm KTTH - HN Thị xã Quảng Trị
| Tiêu đề: Re: Sống thử: hảy cứ là chính mình các bạn ạ!!! Wed Oct 21, 2009 2:57 pm | |
| 0c...0c... nghĩ gì xa xôi thế em |
|